Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 040
HNMH02
Bão giông đâu chỉ ngoài trời
Trong tim ta cũng một thời đắng cay
Phận duyên lỡ dỡ từ đây
Người vui gác tía, ta gầy cô đơn
Trăng kia còn tỏ hay mờ?
Mà sao bóng đổ hững hờ bên song
Lệ sầu thấm ước đêm đông
Gió lay kỷ niệm, lạnh lòng riêng ta
Đường xưa nay vắng người qua
Nghe tim thổn thức như là mưa bay
Mộng xưa gửi gió heo may
Đem theo day dứt đong dầy tháng năm...