Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 016
Dù cuộc đời có lúc thăng trầm, con người vẫn có thể tìm thấy niềm an lạc trong tâm hồn bằng cách sống thanh thản và trọn vẹn trong tình yêu thương.
Trần gian tựa giấc mơ hồng
Thịnh suy nào biết, phập phồng gió mây
Đêm qua trăng lặng, cành gầy
Sớm nay nắng ấm, hoa đầy sắc hương
Dẫu đời còn lắm phong sương
Lòng thanh thản đủ, yêu thương vẹn tròn.
Cuộc đời tựa như một giấc mơ huyền diệu, nơi mỗi khoảnh khắc đều chứa đựng những biến đổi bất ngờ. Thịnh suy, hưng phế trên đời chẳng khác nào làn gió thoảng qua, vô thường và không ai có thể níu giữ mãi. Nhưng chính sự biến chuyển ấy lại làm cho cuộc sống thêm phần ý nghĩa, như một bức tranh đa sắc với từng nét vẽ không hề trùng lặp.
Trong bóng tối tĩnh lặng của màn đêm, khi trăng khuất và cành lá trở nên trơ trụi, ta dễ rơi vào cảm giác u hoài, ngỡ rằng mọi thứ sẽ mãi chìm trong tịch mịch. Nhưng rồi, ánh bình minh đến, mang theo hơi ấm của nắng sớm và hương hoa rực rỡ, nhắc nhở rằng những khoảng lặng chỉ là bước đệm để sự hồi sinh nở rộ. Cuộc đời cũng vậy, luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu phía sau những thử thách, chỉ cần ta giữ vững lòng tin và mở lòng đón nhận.
Dẫu cho cuộc sống còn nhiều phong ba bão táp, chỉ cần giữ lòng thanh thản và biết yêu thương, ta sẽ tìm thấy sự vẹn tròn, như ánh nắng dịu dàng xóa tan sương mờ. Bởi lẽ, chính sự đơn giản và lòng trân quý những điều nhỏ bé mới mang lại cho ta cảm giác bình yên sâu thẳm, để sống thật sự trong từng khoảnh khắc.