Thơ thẩn vu vơ - 012

Hãy sống và yêu như thể mỗi ngày là ngày cuối cùng, để không hối tiếc về điều gì đã qua. Và nếu tình yêu không còn bên ta, hãy để hy vọng dẫn lối, vì phía trước vẫn luôn có ánh sáng chờ đợi.

Thơ thẩn vu vơ - 012

Trong cuộc sống, dù có những tình yêu và mối quan hệ không thể giữ lại, chúng ta vẫn cần học cách trân trọng và ghi nhớ những khoảnh khắc đẹp đẽ đã qua.

Đôi khi, sự chia ly là điều không thể tránh khỏi, nhưng thay vì để nỗi buồn kéo dài, hãy để nó trở thành một bài học để ta trưởng thành hơn.

Hãy nhớ rằng, những gì đã mất không phải là kết thúc, mà là sự khởi đầu của một hành trình mới. Hãy để thời gian xoa dịu nỗi đau, và sống trọn vẹn với những gì mình có.

Muộn phiền rồi sẽ qua đi, và những kỷ niệm tốt đẹp sẽ luôn mãi ở lại trong trái tim chúng ta.

Người đi khuất nẻo phương trời,
Bỏ câu hẹn ước một đời vấn vương.
Mây trôi mờ lối cố hương,
Lòng đau vẫn ngỡ tình vương chốn này.

Chỉ mong một giấc mơ say,
Để quên đi hết tháng ngày chia ly.
Tình xưa nguyện mãi khắc ghi,
Muộn phiền thì hãy bay đi theo người.