Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 038 - HNMH Có những mối duyên đã lỡ, nhưng tình cảm và ký ức về nó sẽ ở lại, trở thành nỗi vấn vương đẹp đẽ suốt đời.
Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 037 - Thương Có những cảm xúc không thể gọi thành tên, đôi khi chỉ là vì một ánh mắt đi ngang, một lần thương ai trong lặng lẽ...
Tặng Thanh Hằng Giữa trời xanh thẳm nắng vàng Có nàng duyên dáng – Thanh Hằng thướt tha Mắt cười đượm ánh kiêu xa Lời như suối mát ngân nga dịu dàng Bước đi gió cũng ngỡ ngàng Hương thơm vương vấn mênh mang đất trời Dẫu ngày giông bão tơi bời Tên em
Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 036 - Nhất Thuấn Xuân Thì Xuân về... chẳng rực rỡ sắc hương, chỉ là bị ánh mắt của ai đó làm dậy sóng gió trong tim.
Có những điều buông tay mới thấu Có những thứ, dù mình có cố gắng đến mấy… vẫn chẳng thể giữ được. Không phải vì bản thân không đủ tốt, cũng chẳng phải vì nó quá tệ để níu kéo — mà đơn giản, vì nó không thật sự thuộc về mình.
Phải mất đi thứ gì đó thì con người ta mới bắt đầu suy nghĩ lại... Trong cuộc sống, đôi khi ta quá bận rộn chạy theo những thứ xa vời mà quên mất những điều quan trọng ngay bên cạnh. Chỉ đến khi đánh mất một điều gì đó mới giật mình nhìn lại và tự hỏi: "Liệu mình đã thực sự trân trọng những gì đang có hay chưa?"
Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 035 - Duyên Lỡ 4 Có những lời hứa tưởng như mãi mãi, nhưng rồi cũng phai nhòa theo năm tháng. Duyên dẫu lỡ làng, lòng vẫn hoài vương vấn, chỉ biết giữ lại chút men tình buồn, để không quên một thuở đã từng thương...
Tặng Triều Tiên Bóng Tiên hòa với bóng đêm Lung linh mờ ảo bên thềm giữa khuya. Gió lay tà áo đầm đìa Nhẹ ngân câu hát vọng về ngàn xưa. Trăng soi lối cũ sương thưa Bâng khuâng một thoáng hương đưa ngỡ ngàng. Tiên về trong giấc mộng vàng Hư hư
Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 034 - Duyên Lỡ 3 Duyên không trọn, tình không vẹn, chỉ còn lại những tháng ngày hoài niệm. Giữa đêm sương và gió lộng, bóng trăng mờ soi lòng người cô lẻ, ôm trọn một nỗi nhớ chẳng thể nguôi…