Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 019 - Gửi tôi của sau này!

Vào một ngày đẹp trời, nếu vô tình gặp lại người đã từng làm bản thân tổn thương, bạn sẽ chọn làm gì?

Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 019 - Gửi tôi của sau này!

Gặp lại người xưa, lòng lặng thinh,

Nụ cười nhẹ nhõm, thoáng vô hình.

Đau thương ngày cũ thành dĩ vãng,

Bởi lẽ thời gian hóa nghĩa tình.

Mây trôi ký ức rời tâm trí,

Gió cuốn buồn xưa đến chốn minh.

Tha hương vạn nẻo hồn thanh thản,

Nhẹ bước đi, đời hóa an bình.

Vào một ngày đẹp trời, nếu vô tình gặp lại người đã từng làm mình đau, có lẽ điều đầu tiên tôi sẽ làm là mỉm cười thật nhẹ. Không phải vì quên, mà là vì bản thân đã học được cách buông bỏ và trưởng thành từ những tổn thương đó.

Khi gặp lại người cũ, ta sẽ không còn thấy quá nhiều oán giận hay trách móc, bởi đôi khi trong những vết thương cũ, ta tìm thấy một phiên bản mới của chính mình – mạnh mẽ, kiên cường và bình thản hơn.