Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 017 - Gửi Mai Hương!!!
Có những chuyện tình đến rồi đi như gió thoảng, nhẹ nhàng nhưng để lại dư vị mãi chẳng phai.

Chuyện mình như gió thoảng bay
Lưu trong ký ức ngắn ngày rồi qua
Giữ lòng thanh thản em nha
Phải xa dù vẫn thiết tha vạn phần
Cảm ơn em đã dừng chân
Gửi anh một chút phân vân men tình
Tiếc duyên không độ chúng mình
Thôi thì đành chúc yên bình ngày mai
Ước mong em của tương lai
Quên đi tất cả bi ai muộn phiền
Sống đời vui vẻ an nhiên
Với nụ cười sáng, tâm thiên rạng ngời
Tình em, anh giữ suốt đời
Mặc cho sức chảy của thời gian trôi
Dẫu rằng trọn kiếp đơn côi
Vẫn không nguyện ý phai phôi tình này...
Chúng ta gặp nhau, dừng lại bên nhau như hai lữ khách tìm thấy chút ấm áp giữa hành trình dài. Thế nhưng, không phải mọi duyên phận đều kéo dài mãi mãi. Đôi khi, chỉ cần được bước chung một đoạn đường ngắn cũng đã là điều đáng quý.
Cảm ơn em – người đã trao cho anh niềm vui và cả những phân vân ngọt ngào của tình yêu. Tiếc rằng duyên không độ, nên mình chẳng thể đi xa hơn. Nhưng tình cảm này không bao giờ nhạt phai, chỉ đổi thành lời chúc nhẹ nhàng cho em ở ngày mai. Mong em luôn vui vẻ, sống an nhiên với nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời sau cơn mưa.
Dẫu thời gian có trôi nhanh thế nào, tình cảm anh dành cho em vẫn luôn nguyên vẹn. Mặc dù anh không thể đồng hành cùng em trên quãng đường còn lại, nhưng anh sẽ luôn giữ em trong ký ức – như một điều đẹp đẽ và vĩnh cửu.
Chúc em một đời bình yên, em nhé!