Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 015

Cái đẹp nằm trong sự giản đơn, và sự an bình đến từ việc hiểu rằng mọi thứ đều có thời điểm của nó.

Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 015

Vạn mưa rơi xuống giữa trời xanh

Nhỏ giọt ân tình kết mộng lành

Đất lặng chờ mưa, hồn thức tỉnh

Mây trôi đợi nắng, lá nghiêng cành

Duyên sâu chẳng bởi tay người gắn

Nghĩa đậm không do ý niệm thành

Đêm tĩnh mịt mờ trăng chiếu rọi

Tơ lòng dệt thắm chốn an tranh

Cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu không thể lý giải, những sự kiện tưởng chừng vô tình nhưng lại mở ra những kết nối sâu sắc. Chúng ta, trong hành trình của mình, không thể tránh khỏi những lúc gặp phải những nỗi buồn hay những thử thách. Nhưng, cũng chính trong những khoảnh khắc ấy, ta nhận ra rằng không có gì là vô nghĩa, và mọi thứ đều có lý do của nó, dù là nhỏ bé hay lớn lao.

Có những lúc, mọi thứ trong ta tưởng như lặng yên, nhưng lại đang âm thầm chờ đợi điều gì đó đến. Như đất chờ mưa, như mây đợi nắng, ta cũng chờ đợi những cơ hội mới, những đổi thay mà đôi khi không cần phải tìm kiếm, chỉ cần tin tưởng vào sự tự nhiên của cuộc sống. Thế giới này, kỳ thực, không phải là một trò chơi có thể kiểm soát được hoàn toàn; đôi khi, chúng ta chỉ cần dừng lại, để cho phép những điều kỳ diệu tự tìm đến, theo cách riêng của chúng.

Và rồi, khi ta để cho bản thân dừng lại và lắng nghe, ta nhận ra rằng không phải mọi mối quan hệ hay tình huống đều phải được giải thích bằng lý trí. Duyên phận không phải là thứ có thể tính toán hay sắp xếp, mà là một phần của những điều lớn lao hơn, nằm ngoài tầm với của lý trí. Chính những mối liên kết ấy, dù không thể nắm bắt bằng tay, lại tạo ra những bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời. Chúng ta không cần phải cố gắng níu giữ hay thay đổi chúng; đôi khi, chỉ cần để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên, là ta sẽ thấy được ý nghĩa thật sự.

Cuộc sống, mặc kệ là một bản giao hưởng êm đềm hay một biển cả bao la, vẫn luôn có những khoảnh khắc đặc biệt khiến ta ngừng lại, ngẫm nghĩ về ý nghĩa sâu xa của những điều không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Tựa như trong đêm tối, dưới ánh trăng chiếu rọi, có những tia sáng dù nhỏ bé nhưng đủ rực rỡ để soi sáng hành trình tìm kiếm yên bình. Nên hiểu rằng, không cần phải hoàn hảo, không cần phải có tất cả câu trả lời, chỉ cần biết trân trọng những điều giản dị nhất, ta sẽ tìm thấy sự bình an thật sự trong lòng.

Và cuộc sống, như một bức tranh đang dần hoàn thiện, sẽ tiếp tục dệt lên những sắc màu mới, những mảng sáng tối mà ta chẳng thể đoán trước. Tất cả đều có lý do của nó, và đôi khi, chính trong sự mờ ảo không thể nắm bắt ấy, ta lại tìm thấy sự tươi mới, một lần nữa bước đi trên con đường yêu thương và hy vọng.