Thơ thẩn vu vơ - 008
Thao thức đêm đông - Đêm dài trà đắng, nhớ thương đầy vơi.
Thức đêm anh tỉnh bằng trà,
Nhắn tin chút chữ mặn mà gửi em.
Ngoài kia gió lạnh bên thềm,
Lòng còn thao thức nỗi niềm chưa vơi.
Cốc trà đắng chát trên môi,
Mà sao ngọt lịm đôi lời nhớ thương.
Đêm dài chẳng dám ngủ thường,
Sợ mơ lại thấy đoạn đường có em.