Thơ thẩn vu vơ - HTTLT - 022 - Xuân Lạnh

Xuân về gió bấc lạnh tê tay,

Mưa bụi giăng mờ lối cỏ may.

Đào thắm e mình không khoe sắc,

Nghe lòng man mác chút heo mây.